Tên bài viết gốc: 9 ALMOST IMPOSSIBLE DREAMS YOU CAN NEVER GIVE UP ON
9 “giấc mơ” tưởng như hão huyền nhưng bạn không nên từ bỏ
Bạn có thể nhận ra rằng mình sẽ không giành được huy chương vàng Olympic cho môn trượt băng nghệ thuật. Nhưng có những giấc mơ mà bạn nhất định phải theo đuổi.
Vì cuộc sống vẫn tiếp diễn, cuối cùng bạn có thể sẽ nhận ra rằng: Bạn không giành được huy chương vàng Olympic cho môn trượt băng nghệ thuật hay không tìm ra một loài chim Toucan mới trong rừng nhiệt đới Brazil. Nhưng Leigh Newman nói có những giấc mơ ngông cuồng mà bạn nhất định phải theo đuổi.
- “GIẤC MƠ” VỀ ĐIỀU NHỎ BÉ TRONG SỨ MỆNH ĐẶC TRƯNG CỦA RIÊNG BẠN
Hãy nhìn xem, tất cả chúng ta đều biết sứ mệnh đặc trưng của tôi là gì: Hát nhạc jazz trong một câu lạc bộ ở Paris hoặc viết một cuốn tiểu thuyết hoặc trở thành bác sĩ thú y điều trị cho những loài vật to lớn cấp quốc gia (ngoại trừ tôi đã quá tuổi để học bác sĩ thú y, và cũng có lời đồn rằng học bác sĩ thú ý khó hơn đi học bác sĩ chữa bệnh). Đôi khi, cuộc đấu tranh cam go về định hướng và mục đích sống của chúng ta (là cuộc đấu tranh quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta) quá khó khăn để dự tính trước được. Chúng ta hãy dừng lại một ngày và tìm ra điều mà điểm nhỏ bé đặc trưng của riêng bạn.
Bạn tôi Rachel yêu thích khiêu vũ trong các câu lạc bộ đêm. Ở tuổi 42, mỗi tuần cô ấy đi chơi một lần ở Minneapolis và không trở về nhà trước 3 giờ sáng. Bạn tôi Marie đam mê ngắm tranh và đơn giản là dạo quanh chiêm ngưỡng chúng vào những ngày nghỉ thứ Bảy. Mẹ tôi yêu thích tắm nước nóng với nến thơm. (Không phải ai cũng có thể làm được điều này, tôi cảm thấy như nóng bỏng người, bí bách và nó khiến tôi hoang mang sợ hãi). Hãy tìm một điều nhỏ bé của riêng bạn và biến nó thành một phần quan trọng trong cuộc đời của bạn.
- “GIẤC MƠ” CÓ MỘT ĐỨA CON TRONG ĐỜI
Không ai muốn nói về điều này. Nó quá nhạy cảm và cá nhân. Nó quá đau đớn. Nhưng gần như mỗi người có một hoàn cảnh riêng về những vấn đề này: Bạn không thể có con, hoặc bạn có thể có nhưng bạn không tìm được người bạn đời phù hợp để có con. Hoặc bạn đã có một đứa con và muốn có nhiều hơn nhưng không thể nuôi chúng. Hoặc bạn đã có con, muốn có thêm nhưng đã ly hôn. Hoặc bạn đã có một đứa con, nhưng đã xảy ra một việc tồi tệ và giày xé tâm can nào đó (tham khảo “A Gate at the Stairs” của Lorrie Moore). Và theo những hiểu biết hạn hẹp của tôi thì điều đau lòng nhất là với những rắc rối và quá khứ của bạn, bạn không nghĩ là bạn có thể mang lại điều gì tốt đẹp cho một đứa trẻ.
Tất nhiên, sẽ có những ngoại lệ, nhưng 98% chúng ta, những người không bạo lực hay kỳ quặc hay điên rồ (thực ra số liệu này là tôi tự đặt ra), đều có những câu chuyện không chỉ có thể thu hút hay dạy cho những đứa trẻ bài học kinh nghiệm mà còn là điều chúng cần. Đó sẽ là đứa trẻ nhà hàng xóm hoặc các cháu gái của bạn hoặc cậu thiếu niên làm việc trong cửa hàng ở góc phố mà bạn quen biết sau khi bắt quả tang cậu ta lấy trộm hộp kem để gây ảo giác và bạn nói: "Này, tôi cũng đã từng làm những việc thế này. Và nhân tiện thì nó không bao giờ mang đến cho cháu bất kỳ loại hạnh phúc lâu dài nào bằng việc đạp xe hay chế tạo những tên lửa lập dị mà siêu ngầu trong công viên đâu”.
- “GIẤC M” VỀ NHỮNG CHIẾC Ô MIỄN PHÍ TRÊN TOÀN THẾ GIỚI
Hãy tưởng tượng một thế giới mà ở đó, trước mỗi ngôi nhà, cửa hàng, trường học và tòa nhà văn phòng, đều có một chiếc xô đựng những chiếc ô miễn phí và bền chắc . Nếu những đám mây kéo đến và một vài hạt mưa rơi trên mái tóc được tạo kiểu đẹp đẽ của bạn - cũng như bất kỳ ai khác trên thế giới - chỉ việc cầm lấy một trong những chiếc ô chắc chắn đó để che mưa chắn gió, mở nó ra và thoải mái đi đến buổi phỏng vấn hay đi hẹn hò. Nếu 2 giờ sau mặt trời ló dạng, bạn có thể bỏ chiếc ô đó vào chiếc thùng ở gần đấy nhất - và đi tiếp. Lý do tại sao bạn phải có niềm tin vào điều này? Các chương trình tương tự đã được thực hiện với xe đạp và đạt được thành công lớn. Và tất cả những gì tôi muốn nói là cả hai món đồ này đều có nan hoa, bạn hiểu ý tôi chứ?
- “GIẤC MƠ” VỀ CẢM XÚC TUYỆT VỜI MỖI SỚM MAI
Đối với hầu hết chúng ta, việc ra khỏi giường vào mỗi buổi sáng sau tuổi 27 khiến chúng ta cảm thấy không khỏe - không phải vì bệnh tật quấn người hay tai nạn xe Chúng ta chỉ thừa cân và thở không ra hơi. Chúng ta tương đối gầy nhưng bị đau nhức khớp. Chúng ta bị những cơn đau đầu hành hạ do căng thẳng hoặc nổi mề đay do một số bệnh dị ứng . Hơn nữa, không ai trong chúng ta làm gì nhiều để cải thiện tình trạng này. Chúng ta đã từng gặp các bác sĩ, nhà thảo dược học, thầy thuốc châm cứu và những người chữa bệnh thuộc giáo phái kỳ lạ và khiến chúng ta phát hoảng . Hãy ghi nhớ là (bao gồm cả tôi cũng phải luôn nhớ, do vấn đề ở lưng và chế độ ăn uống không lành mạnh của tôi): Bạn chưa hoàn thành cho đến khi bạn cảm thấy khỏe. Hãy tiếp tục kiên trì. Nếu bạn bỏ cuộc, hãy tìm và giải quyết bất cứ thứ gì đang cản bước chân bạn.
“’HÃY TIẾP TỤC KIÊN TRÌ. NẾU BẠN BỎ CUỘC, HÃY TÌM VÀ GIẢI QUYẾT BẤT CỨ THỨ GÌ ĐANG CẢN BƯỚC CHÂN BẠN”
- “GIẤC MƠ” VỀ CHUYẾN ĐI TUYỆT VỜI, THAY ĐỔI CUỘC SỐNG MÀ BẠN KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐỂ TẬN HƯỞNG
Nghiên cứu cực quang Nauy hay xuôi theo sông Mê Kông để ngắm nhìn những tích cổ xưa của Angkor Wat ở Campuchia: Hãy nhìn vào vấn đề nào, đây là những chuyến đi đòi hỏi 3 tuần hoàn toàn bình an vô sự, chưa kể tốn tròn 4 ngày ngồi máy bay, xe buýt, và tàu hỏa.
Đây cũng là những chuyến đi mà có lẽ, khi đang ngồi trong nhà bếp hoặc phòng làm việc của mình, bạn đã từng hình dung trong tâm trí mình như một hành trình chấn động, đầy cảm hứng và cuối cùng sẽ giúp bạn trở thành một người phi thường, đầy cảm hứng mà bạn hằng mơ ước ở tuổi 19. Thật khó để thừa nhận (tin tôi đi, tôi hiện đang ngồi trên sàn vừa viết bài và vừa giả tiếng mèo bị thương) nhưng bạn vẫn là chính mình, bất kể bạn đã từng đi lướt sóng ở Maroc hay chưa. Và, thành thật mà nói, bạn là người cần tận hưởng ít nhất một tuần nghỉ phép sau khi cật lực kiếm tiền, không phải ở nhà và cố gắng tiết kiệm tiền cho một ngày nào đó bạn có thể đi đến những nơi bạn hằng mong ước, mà là một phiên bản khả thi hơn của chuyến đi trong mơ. Nhưng thực tế, có thể những giấc mộng kia quá nên tuyệt vời khiến bạn chưa từng nhận ra điều đó.
Hãy rút ngắn thời gian lại hoặc thay thế một địa điểm khác tương tự nhưng dễ đi hơn và không say máy bay (nói, Buenos Aires với Paris) và cứ thế đi thôi! Điều bạn cần nhận ra là: Không phải bất kỳ một địa điểm cụ thể nào đang ám ảnh bạn; mà là suy nghĩ không muốn bị mắc kẹt ở bất kỳ một vị trí cố định nào.
- “GIẤC MƠ” GẶP ĐƯỢC NGƯỜI HIỂU GÓC NHÌN RIÊNG BIỆT VỀ CUỘC SỐNG CỦA BẠN
Đôi khi, tôi được mọi người nhận xét là hay mặc quần áo tự hạ thấp bản thân. Điều này là do tôi mặc rất nhiều món đồ cũ từ bạn bè và gia đình mà lưu giữ những kỉ niệm tôi yêu thích . Đặc biệt, vào mùa đông, tôi thích đội một chiếc mũ trượt tuyết màu đen nào đó có sọc cam , hồng, xanh dương và xanh lá cây mà mẹ tôi đã đội vào năm 1983 khi trượt tuyết cùng bố và tôi. Bộ quần áo này không khiến tôi trông độc lạ hay mang hơi hướng vintage hay retro. Tuy nhiên, chỉ cần tôi không soi gương thì tôi cảm thấy tuyệt vời. Tôi cảm thấy tôi giống với mẹ tôi vào một trong những ngày tuyết rơi khi tôi nhìn bà và bà dường như biết tất cả những gì cần biết về niềm vui, sự tự do và trượt tuyết.
Vào một buổi tối năm 2004 tại thành phố New York tuyệt vời, tôi đến một ngân hàng để xin thế chấp. Đó là một chi nhánh kỳ lạ. Những người mặc âu phục và những người mặc quần tất bó ở khắp mọi nơi. Một người đàn ông đang ngồi trong khu vực chờ, hai chân bắt chéo với chiếc cặp làm bằng da cá sấu đặt trên đầu gối trông có vẻ là bên trong chứa đựng nhiều bí mật về ngân hàng Swiss. Anh đứng dậy. “Hey,” anh ta nói. "Mũ đẹp đó!" Tôi nhìn xung quanh ngân hàng, dù dường như điều đó là không cần thiết, bởi vì tôi biết xung quanh chẳng có người nào khác khoảng 30 tuổi đội chiếc mũ len trông lòe loẹt và lỗi thời. Sau đó, anh ấy đi đến chỗ tôi và bắt tay tôi, bắt tay tôi theo cách mà những người quyền lực làm với những người quyền lực khác."Chiếc mũ đó thật tuyệt! Bố tôi có một chiếc mũ như thế!" Anh ấy bắt đầu cười, lúc này, tôi cũng đang cười.
Tôi khá chắc chắn rằng anh chàng này đã không lớn lên tại khu nghỉ mát trượt tuyết nhỏ, đổ nát (còn được gọi là Thung lũng Bắc Cực) giống như quê hương nơi tôi lớn lên ở vùng nông thôn Alaska. Nhưng tôi cũng khá chắc chắn rằng anh ấy yêu bố mình và nhớ tình yêu của bố mẹ dành cho con cái vào một ngày tuyết rơi trắng xóa khi trường học và công việc bế tắc và bạn được đi trượt tuyết, trượt băng với gia đình. Anh ấy đi bàn việc hợp tác tài chính ở thế giới của anh ấy; tôi ở trong căn nhà của mình với khoản thế chấp chưa bao giờ thành hiện thực. Nhưng thực sự, thật phấn khích khi có suy nghĩ này: có ai đó ở ngoài kia, và thường là ở nơi bạn không ngờ đến nhất - cũng nhìn cuộc sống qua cùng một lăng kính đầy hoài niệm.
- “GIẤC MỘNG” ANH HÙNG
Một số người trong chúng ta mơ ước được cứu một người phụ nữ lớn tuổi qua cửa sổ trên cao khỏi ngọn lửa đang rực cháy. Mặt khác, tôi đã xem quá nhiều phim của Angelina Jolie. Tôi có những tưởng tượng sâu sắc và chi tiết về một nhóm khủng bố lừa đảo xông vào giữa cuộc họp câu lạc bộ sách của tôi, lúc đó tôi biến thành một chiến binh karate quyến rũ, trang bị đầy đủ súng máy và dao rựa, và đá vào mông tất cả những kẻ tội phạm đeo mặt nạ xấu xa, sau đó lẩn khuất nhanh vào bóng đêm để bảo vệ danh tính bí mật của tôi, điều mà không ai trong câu lạc bộ sách của tôi từng nghi ngờ. Điều này sẽ không xảy ra. Nhưng tôi đã trở thành chiến binh làm món lasagna cho người bạn mắc bệnh bạch cầu cấp của tôi, người không thể đứng nấu ăn.
Tôi đã từng là người cứu hộ cho ít nhất hai cô dâu không chịu nổi cơn hoảng loạn trước đám cưới và ngất xỉu trong phòng tắm. Tôi cũng đã làm siêu anh hùng trong các buổi học bơi chiều thứ Ba, buổi học mà con trai tôi rất muốn tham gia nhưng lại trùng với thời điểm tổng kết năm học, khiến tôi phải lái xe qua thị trấn trong vòng chưa đầy bảy phút, tìm một chỗ đậu xe trái phép (kể từ khi không có cái hợp pháp nào tồn tại), thầm tính toán xem sau bao lâu nữa cảnh sát sẽ tìm thấy và đuổi chúng tôi đi, sau đó vừa chạy đến hồ bơi vừa mặc quần áo cho con trai trên vỉa hè, cởi nhanh chiếc áo phông của con, vỗ vào chiếc ba lô để đẩy con chịu bước qua cửa và đặt con ngồi xuống chiếc ghế dài ở cạnh bể bơi cho trẻ, nói với con bằng tất cả sự trang trọng, "Không ai có thể ngăn cản chúng ta, con trai. Không ai cả."
Tôi nghĩ hẳn bạn cũng đã từng làm một anh hùng, đã từng phi như siêu nhân trên con đường vội vã tới một cửa hàng tiện lợi chẳng hạn - và bạn sẽ làm như vậy nhiều lần nữa. Hầu hết các giấc mơ cũng có một phần thực tế (nếu không chúng ta cũng sẽ không tin), và thực tế tình cờ trở thành một điều kiện mang đến cho bạn nhiều cơ hội trong suốt cuộc đời để vươn lên, vượt qua - cơ hội
“BẠN CŨNG TỪNG LÀ MỘT ANH HÙNG, TỪNG PHI NHƯ SIÊU NHÂN TRÊN CON ĐƯỜNG VỘI VÃ TỚI CỬA HÀNG TIỆN LỢI - VÀ BẠN SẼ CÒN LÀM ĐIỀU NÀY NHIỀU LẦN NỮA”
- “GIẤC MƠ” VỀ MÓN KHOAI TÂY CHIÊN PHÔ MAI BÉO
Cuối cùng, điều này sẽ trở thành sự thật. Tôi sẽ ngồi xuống thưởng thức một đĩa khoai tây chiên phô mai không béo có vị ngậy và mặn (dù tôi chẳng bỏ một xíu gia vị dầu mỡ hay muối nào) đến nỗi tôi sẽ phải hút thêm một No-Hangover Amber Ale nữa và sau đó ngà ngà say (vào một buổi tối trong tuần) trước những trò đùa của chồng tôi, đến nỗi anh ấy sẽ chia cho tôi một nửa chiếc bánh sô cô la không calo của anh ấy. Và đây là lý do tại sao: Trên thế giới một số nhà khoa học uyên bác hơn, cùng tròn trịa giống nhau có cùng ước mơ giống hệt nhau - cũng có trí tưởng tượng có thể hình dung ra món kem đánh bông quá nhiều đường nhưng lại giảm béo.
- “GIẤC MƠ” VỀ CHIẾC MÁY BAY THỰC SỰ BAY
Khi con trai tôi 4 tuổi, cháu thường tạo ra những sản phẩm bằng giấy rất công phu vào những buổi chiều sau giờ học mẫu giáo. Đôi khi đây là những chiếc máy bay hoặc tên lửa làm từ chai nước được bọc trong giấy thiếc. Một ngày nọ, cháu chế tạo một chiếc ô tô từ một hộp diêm, cùng với những con đường bằng giấy uốn lượn quanh co được chống đỡ bằng các cuộn bìa cứng lấy từ lõi cuộn khăn giấy.
Hôm đó, con trai đưa cho tôi một hộp đựng giày. Tôi biết nó là gì và cảm giác bối rối bất chợt bủa vây lấy tôi. "Mẹ đặt pin vào đi ạ" con nhấn mạnh. "Mẹ cắm điện và giúp con làm cho nó hoạt động đi ạ". Tôi đứng đó, đau đớn nhận ra điều con tôi muốn, để tôi biết cách chế tạo những thứ hoạt động được và để tôi có thể dạy con cách chế tạo thứ này hoạt động được. Trong suốt cuộc đời của con tôi, mọi người sẽ né tránh điều này bằng cách bảo con xin mua đồ chơi hình đường đua xoắn nhiều vòng làm quà Giáng sinh hoặc chỉ thích giả vờ tạo tiếng ồn, âm thanh và chuyển động cho một chiếc ô tô và đường đua điều khiển từ xa. Tất nhiên, tất cả điều đó là tốt. Tất cả chúng ta không phải là kỹ sư hay daVinci's. Nhưng đã có lúc trong đời bạn muốn làm một điều gì đó: Lái máy bay hoặc bắt một con bướm hoặc vẽ một bàn tay người trông giống như một bàn tay chứ không phải một con cua có ngón tay kỳ lạ. Bạn thực sự có thể có kỹ năng này. Khai thác khát vọng mà bạn từng có, luyện tập và thành thạo nó - ngay cả khi kỹ năng đó chỉ đơn giản là nằm trên giường theo cách bạn từng làm và mơ mộng theo cách bạn từng làm.
Nguồn bài viết gốc: https://www.oprahdaily.com/life/health/a41600146/impossible-dreams-to-never-give-up/
___________________________________________
Bài viết này được chọn lọc, biên dịch,
thiết kế và biên tập bởi một Nhóm IPLer của
Học bổng Lãnh đạo Khai phóng IPL Khóa 7
Võ Thị Yến Nhi
Hoàng Mạnh Cường
Nguyễn Thị Kim Thương
Đinh Nguyễn Nhã Thanh
Lâm Trọng Kha
Hồ Tấn Hùng
Đinh Thị Nho
và sự hỗ trợ của Cộng tác viên Nguyễn Thị Quỳnh Giao