• Tác giả: Nguyễn Ngọc Thuần
  • Đơn vị xuất bản: NXB Trẻ

Nếu một ngày, bạn cảm thấy cuộc sống này phức tạp và đầy những khó khăn, lúc đó bạn lại ao ước trở về thời tuổi thơ một lần nữa thì hãy đọc cuốn "Vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ" của Nguyễn Ngọc Thuần. Tựa như một bản nhạc trong trẻo nhất, ta sẽ học được rất nhiều bài học từ một cậu bé Dũng -10 tuổi từ cách cậu suy nghĩ, cách cậu hành động và cả những câu chuyện xung quanh cậu bé, tất cả sẽ bất chợt khiến chúng ta giật mình tự hỏi bản thân "Bao lâu rồi cảm xúc ta không còn THẬT giống vậy nữa? "

Mở đầu cuốn sách là niềm vui của bố mẹ khi đón cậu con trai đầu lòng như một điều thiêng liêng nhất tồn tại trên thế giới này. Đến đây, chắc chắn bạn sẽ muốn gọi điện để hỏi bố mẹ ý nghĩa cái tên của mình là gì?

Xuyên suốt cuốn sách là những câu chuyện trong trẻo xoay quanh cậu nhóc Dũng và cách cư xử của cậu nhóc với ông Tư láng giềng, với cô giáo Hà, với bà Ma - xơ, với cậu bé cháu của ông ăn mày, với cậu bạn thân tên Tí, một cách ngây ngô và trẻ con nhưng đậm tình người trong đó. Cậu yêu quý những người xung quanh xóm nhỏ một cách ngây thơ và chân thật, thậm chí là ngô nghê nhưng bằng cả tâm hồn của một cậu bé nhỏ. 

Qua từng câu chuyện, cậu nhóc lớn dần lên trong tình yêu thương của ba mẹ, làng xóm. Lớn lên cùng khu vườn với bụi cây hoa lài với vài trái ổi, với cơn mưa đầu mùa, một cuộc hành trình nhẹ nhàng, yên bình, trong một cái xóm nhỏ ở một làng quê yên bình. 

Cậu bé ấy khiến người lớn chúng ta suy ngẫm nhiều hơn, và học được rất nhiều mà trong đó có những bài học tưởng chừng như rất đơn giản mà chúng đã bỏ quên từ lâu lắm rồi chỉ vì cuộc sống bận rộn của người lớn đẩy ta đi mất. Chúng ta rồi một lần nữa được vỗ về tâm hồn bằng những điều trong trẻo một cách tự nhiên, thông qua ngôn từ không quá trau chuốt nhưng tinh tế. 

Nhắm mắt và mở cửa sổ, hít hà mùi thơm từ những loài hoa trong khu vườn của bố, nghe tiếng dế kêu và bắt đầu suy nghĩ về những ước mơ đẹp đẽ của cậu nhóc lên 10.Tựa như khoảnh khắc bình yên nhất mà ta khó có thể kiếm được trong cuộc sống xô bồ này.

Những bài học về tình yêu thương, về sự chia sẻ, cảm thông, hay đơn giản chỉ là không được nói dối tưởng chừng đang dạy cho trẻ con nhưng nay lại dạy cho chính chúng ta. Để rồi ta lại mong một lần được quay trở về tuổi thơ một lần nữa. Hành trình tập làm người lớn dù có vất vả đến đâu, nhưng chỉ cần một lần “vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ” để ta lắng nghe được chính lòng mình bằng những câu chuyện con trẻ vừa dễ thương và đáng mến. 

“Tôi vẫn còn nhớ mẹ thường hay nói với tôi, khi một ai đó buồn, họ cần rất nhiều người để chia sẻ. Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không hề có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn, nhưng người khác lại vui hơn. Và đừng bao giờ quay lưng lại với một con người như vậy. Họ cần những khuôn mặt hơn là những viên thuốc. Họ cần những bàn tay, những tô cháo, những quả ổi hái để đầu giường. Họ cần mỗi buổi tối ghé ngồi lại với họ trong im lặng. Họ cần chúng ta dẫn họ lên đồi cuốc một mảnh vườn, và thỉnh thoảng hỏi có thích ăn bắp rang không…"

____________________________________
Bài Giới thiệu Sách này được viết,
thiết kế và biên tập bởi một Nhóm IPLer của
Học bổng Lãnh đạo Khai phóng IPL khóa 6

Nguyễn Thúy Duy
Nguyễn Thúy Hằng 
Hoàng Tuấn Nam 
Thái Phước Nguyền
Phạm Xuân Thành