Tên gốc (tiếng nước ngoài): WHY YOU SHOULD READ MORE BOOKS?
Năm 1964, nhà lý thuyết truyền thông nổi tiếng Marshall McLuhan đã viết, “Phương tiện chính là thông điệp.” Theo quan điểm của ông, cách mà chúng ta tiếp nhận thông tin có ảnh hưởng lớn, hay không muốn nói là hơn cả nội dung của thông tin.
McLuhan có vẻ như đã được truyền cảm hứng từ những năm 1960 đầy biến động về văn hóa và sự hiện diện mới của một chiếc TV trong hầu hết mọi gia đình. Ông cho rằng TV là một phương tiện truyền cảm hứng cho người xem một cách thụ động vô thức, gây cho họ ấn tượng về bất kỳ thông tin hoặc sự tiêu khiển nào đang được chiếu trên màn hình, do đó khiến họ dễ chấp nhận những quan điểm xuất hiện nhiều lần.
Nếu bạn nghĩ về điều gì đó đủ lâu, bạn sẽ cho rằng chúng có thật. Không giống như đọc sách hay nghe nhạc, xem tivi ít tốn công sức đến mức khó tin. Có một lý do khiến nó được công nhận rộng rãi là phương thức giải trí ưa thích của những người lười biếng. Bạn chỉ cần thiết lập kênh và để kênh cung cấp cho bạn những hình ảnh vô tận về những điều thú vị và đẹp mắt. Truyền hình trước khi phát trực tuyến chỉ là id thuần túy, 24/7, theo yêu cầu. Bạn chỉ cần ... ngồi đó. Nội dung không được thiết kế để làm hài lòng hoặc cung cấp thông tin nhiều như để giữ cho bạn thoải mái xem.
Không có gì ngạc nhiên khi nghiên cứu về kết quả của việc tiêu thụ truyền hình có xu hướng cực kỳ xấu. Những người xem nhiều TV thường không hạnh phúc hơn, không khỏe mạnh hơn và hoang tưởng hơn về thế giới. Những đứa trẻ xem truyền hình với thời lượng nhiều đến hoa mắt có nhận thức kém hơn và có nhiều khả năng mắc các vấn đề về hành vi và xã hội. Khi thế hệ của tôi còn là những đứa trẻ, mẹ của chúng tôi đã la mắng chúng tôi rằng tất cả những thứ trong TV đó sẽ làm thối não của chúng tôi. Và trong khi có một chút kịch tính… mẹ của chúng tôi đã nói về một điều gì đó.
TẠI SAO ĐỌC SÁCH KHÔNG HẤP DẪN?
Mặt đối lập của phổ “phương tiện là thông điệp” là chữ viết. Đọc sách có tất cả các loại lợi ích nhận thức và nó có thể là do bản chất của chính phương tiện đó.
Ví dụ, đọc bản tin này cần nỗ lực tinh thần. Không giống như TV, đối với sách nếu bạn ngừng đọc, thì thông tin sẽ không còn được cung cấp. Các khái niệm phải được giải thích và sau đó được hình thành và hình dung trong tâm trí của bạn. Nếu tôi bắt đầu viết về một con lừa bối rối liên tục cố gắng làm tình với một vòi chữa cháy bị rò rỉ, tâm trí của bạn sẽ bắt đầu làm việc để xây dựng cảnh tượng chết tiệt này trong đầu bạn. Và không chỉ tâm trí của bạn tạo ra nó, mà bạn còn có thể quyết định cách bạn tạo ra nó. Con lừa có cô đơn và buồn không? Nó có bị một người chủ độc ác đánh phạt không? Hay có vẻ như vòi chữa cháy đang ở trong nó?
Trước khi điều này trở nên quá kỳ cục, điểm tôi đang cố gắng đưa ra là đọc sách là một phương tiện tương tác vốn có. Việc truyền đạt thông tin không chỉ phụ thuộc vào việc tôi viết những từ này, mà còn phụ thuộc vào việc bạn chủ động chọn đọc, diễn giải và phản ứng với chúng.
Sự gia tăng nỗ lực sáng tạo tinh thần này sau đó dẫn đến tất cả các loại kết quả tích cực. Đọc sách giúp chúng ta đồng cảm hơn, cải thiện khả năng chú ý, tăng cường khả năng suy luận logic, v.v.
PHƯƠNG TIỆN MỚI CÓ THỂ ĐI THEO CÁCH NÀO ĐÓ
Tất cả những điều này đều có liên quan bởi vì với Internet, bạn không chỉ có toàn quyền kiểm soát những gì bạn tiêu thụ mà còn cả phương tiện mà bạn tiêu thụ nó.
Tôi ngạc nhiên rằng một số phương tiện truyền thông, như là truyền hình trước khi phát trực tuyến, được tối ưu hóa để thu hút và giữ sự chú ý, càng nhiều càng tốt, bất kể chi phí. Về cơ bản chúng đã được “clickbait” trước khi “clickbait”.
Nhưng sau đó là các phương tiện truyền thông — podcast dạng dài, truyền hình phát trực tuyến được viết tốt, một số (nhưng không phải tất cả) trò chơi điện tử, v.v. — giống như đọc sách. Chúng khuyến khích sự chú ý lâu dài, thử thách bạn bằng những khái niệm mới mạnh mẽ hoặc hình ảnh độc đáo.
McLuhan đã viết vào thời điểm mà có rất ít sự lựa chọn của các phương tiện truyền thông. Bạn đã có một vài kênh truyền hình và báo địa phương và thế là xong. Kết quả là, phương tiện thông tin/giải trí thống trị vào thời điểm đó, phần lớn quyết định các đường nét của văn hóa.
Nhưng ngày nay, có một bữa tiệc buffet ở Las Vegas với nhiều phương tiện thông tin để bạn lựa chọn. Nếu bạn muốn tìm hiểu về thiền, có những câu chuyện trên Instagram, video YouTube, podcast, tweetstorms hoặc những bài giải thích bằng văn bản dài. Đó là một đĩa bánh pía thực sự, nóng hổi, bốc khói nghi ngút và sẵn sàng mang đi.
Đây là lý do tại sao tôi gọi cuộc đấu tranh xung quanh việc lựa chọn phương tiện truyền thông là “Chế độ ăn kiêng chú ý” chứ không phải “Chế độ chú ý” hay “Chương trình giảng dạy về sự chú ý” hay bất cứ điều gì khác. Khi bạn ăn một thứ gì đó, thực phẩm đó thực sự tạo ra các tế bào cấu tạo nên cơ thể bạn. Vì vậy, nếu bạn ăn đồ ăn vặt trong thời gian đủ dài, cơ thể của bạn sẽ trở nên ...hmm, khá là kém hấp dẫn.
Tương tự như vậy, khi bạn chọn phương tiện truyền thông nào để sử dụng, bạn đang chọn suy nghĩ và quan điểm cũng như quan điểm trong tương lai của mình. Và nếu bạn lựa chọn kém, bạn sẽ suy nghĩ kém. Bạn không chỉ là những gì bạn ăn mà bạn là tất cả mọi thứ mà bạn tiêu thụ.
Nguồn bài viết gốc: https://markmanson.net/why-you-should-read-more-books
___________________________________________
Bài viết này được chọn lọc, biên dịch,
thiết kế và biên tập bởi một Nhóm IPLer của
Học bổng Lãnh đạo Khai phóng IPL Khóa 7
Võ Thị Yến Nhi
Hoàng Mạnh Cường
Nguyễn Thị Kim Thương
Đinh Nguyễn Nhã Thanh
Lâm Trọng Kha
Hồ Tấn Hùng
Đinh Thị Nho
và sự hỗ trợ của Cộng tác viên Phạm Đoàn Bảo Chi