Bác sĩ Denis Mukwege là người sáng lập Bệnh viện Panzi - Cộng hòa Dân chủ Congo, nơi anh và nhân viên của mình đã chăm sóc hơn 50.000 nạn nhân của bạo lực tình dục. Họ bao gồm những người phụ nữ bị hãm hiếp chính ngay trước mặt gia đình và những cô gái bị xâm hại dã man bởi quân lính trong suốt hai thập kỷ nội chiến. Một số bệnh nhân của anh còn là trẻ sơ sinh, trẻ sơ sinh chưa đầy một tuổi, đã bị hãm hiếp.
Link youtube: https://www.youtube.com/watch?v=yE8i_xMeU-c
Đối với một người đã chứng kiến quá nhiều sự tàn nhẫn và đau khổ, không thể trách nếu Tiến sĩ Mukwege không có một cái nhìn nhiều hy vọng về thế giới này. Nhưng khi tôi gặp anh ở New York năm ngoái, tôi không chỉ bị ấn tượng bởi sự ấm áp và dịu dàng, mà còn là sự lạc quan đáng kinh ngạc của anh ấy.
“Những gì đang cho tôi động lực thực sự chính là sức mạnh của phụ nữ. Tôi phát hiện ra phụ nữ mạnh mẽ như thế nào, phụ nữ có thể hồi phục lại như thế nào và mang lại hy vọng cho nhân loại của chúng ta”, anh nói với tôi. Họ đã dạy tôi rất nhiều về cách chúng ta có thể làm cho thế giới của chúng ta tốt hơn, bằng cách không chỉ nghĩ về bản thân mà còn nghĩ về người khác.
Khi còn là một cậu bé lớn lên ở miền đông Zaire (nay là Cộng hòa Dân chủ Congo), Tiến sĩ Mukwege đã bị cuốn hút vào một cuộc sống giúp đỡ hỗ trợ người khác. Anh đi cùng cha mình, một mục sư, khi anh đi từ nhà này sang nhà khác để cầu nguyện cho những người bệnh trong cộng đồng của họ. Anh vừa ngưỡng mộ đức tin của cha mình vừa muốn sử dụng sức mạnh của y học để giúp chữa lành chúng. Năm 8 tuổi, anh quyết định sẽ trở thành bác sĩ.
Anh đến trường y ở Pháp học chuyên ngành nhi khoa. Khi biết được có bao nhiêu phụ nữ sắp chết khi sinh con, đặc biệt là ở đất nước của mình, anh đã chuyển sang khoa sản.
Khi trở về châu Phi, anh đã mở một trung tâm chăm sóc thai sản tại thành phố Bukavu ở miền đông Congo. Đây là phòng khám đầu tiên của loại hình này trong toàn khu vực. Nhưng bệnh nhân đầu tiên đã không đến vì cô đang mang thai. Cô đã bị hãm hiếp và bắn. Trong những tháng sau đó, hàng chục nạn nhân bị hãm hiếp đến bệnh viện anh. Đến cuối năm, bác sĩ Mukwege đã điều trị cho hàng trăm người và số lượng của họ tiếp tục tăng lên. Anh sớm nhận ra rằng hãm hiếp đang được triển khai bởi những người lính nhằm mục đích đe dọa và tống khứ toàn bộ cộng đồng, khiến cho phụ nữ và gia đình họ phải chạy trốn.
“Khi hiếp dâm được sử dụng như một vũ khí chiến tranh, tác động không chỉ là hủy hoại phụ nữ, mà còn phá hủy tâm trí của họ. . . để tiêu diệt nhân tính của họ.” anh nói.
Lúc đầu, bác sĩ Mukwege tập trung điều trị vết thương cơ thể cho phụ nữ. Nhưng anh sớm nhận ra rằng nó không đủ. Hầu hết phụ nữ đã bị tổn thương đến mức họ không thể trở về nhà và bắt đầu lại cuộc sống. Vì vậy, anh đã thiết kế ra hướng tiếp cận toàn diện hơn để chăm sóc họ, hơn cả sự chữa lành về thể chất là tập trung vào hỗ trợ tâm lý và hỗ trợ kinh tế xã hội. Anh cũng bắt đầu một chương trình pháp lý để đi tìm công lý cho những người sống sót sau bạo lực tình dục.
Nhìn lại hàng ngàn bệnh nhân mà anh ấy đã gặp trong những năm qua, bác sĩ Mukwege nói rằng một trường hợp nổi bật với anh ấy. Đó là bệnh nhân đầu tiên mà anh ấy điều trị cho hơn hai thập kỷ trước. Cô đã trải qua sáu cuộc phẫu thuật và, lúc đầu, không thể đi lại. Cô nghĩ cuộc đời mình bị hủy hoại, anh hồi tưởng.
Nhưng cô đã được truyền cảm hứng để giúp đỡ những nạn nhân khác như mình. Cô đăng ký đi học và dành cả cuộc đời để chăm sóc các nạn nhân khác của bạo lực tình dục. Giờ đây, cô là một trong những nhân viên phục vụ lâu nhất tại Bệnh viện Panzi, nơi cô giúp các bệnh nhân ghép lại những mảnh đời của họ. Nhờ những nỗ lực của cô ấy và công việc của các nhân viên còn lại, tại Bệnh viện Panzi, hàng ngàn phụ nữ đã có thể tìm lại lại cuộc đời của họ.
Mục tiêu là để biến nỗi đau của họ thành sức mạnh, tiến sĩ Mukwege nói. Chúng ta có thể thay đổi sự thù hận bằng tình yêu.
Nguồn bài viết gốc: https://www.gatesnotes.com/Health/Heroes-in-the-Field-Dr-Mukwege
Chương trình Lãnh đạo Khai phóng IPL khóa 5
Văn Thị Ngọc Dung
Trần Đỗ Tâm Giao
Phan Duy Khánh
Hoàng Thị Thanh Thảo
Lê Nguyên Thông
Nguyễn Ngọc Trâm
Với sự hỗ trợ từ (các) Cộng tác viên
Lê Phạm Phương Uyên